Tôi là một song tử
sinh vào cuối tháng năm
ngày 23 rạng sáng
chính là lúc 4 giờ
trời vẫn còn tờ mờ
tôi được nghe mẹ kể
để đến viện sinh con
cha con đưa mẹ đi
bằng xe đạp đến đó
trên quãng đường vô viện
có một con dốc dài
trời đêm chẳng có ai
hai người đi cặm cụi
mày ở trong thụi ra
búng ta thì đau điếng
kêu thì không lên tiếng
chỉ biết bám vào xem
rà bộ từng bước một
mà con dốc thì dài
hai người cứ nhúc nhắc
kiểu này chắc không xong
mong làm sao cho tới
thế rồi mẹ nghĩ tới
lúc con mẹ chào đời
nụ cười ở trên môi
con nhớ luôn giữ nhé
bởi vì lúc còn bé
cha mẹ đã vì con
tuy không có vàng – son
nhưng là lòng cha mẹ
con sẽ nhớ mẹ ơi
bởi vì con, mẹ đã
suýt nữa thì gục ngã
sau giây phút lâm bồn
mẹ đã bị băng huyết
đến khi lớn con biết
mẹ chỉ nghĩ đến con
mà vượt qua tất cả
…
đến hôm nay già cả
mẹ cũng vì chúng con
tuy cũng chẳng vàng son
cho chúng con sức mạnh
_____P/S: Con yêu mẹ!