Chọn trang

Xét cho cùng thì ngày cuối cùng trong đời con người ta cũng chỉ có thể tặng người khác một món quà đó là nụ cười! Trong bài viết này tôi muốn nhắc đến sự nhầm lẫn cực kỳ nguy hiểm giữa Kỷ luật bản thân với sự tự trừng phạt bản thân và tôi xin đặt tên cho bài viết này là Kỷ luật bản thân và những ảo tưởng chết người! 972f38134222c61c31a4160d00483b6d

Ở đây xin miễn bàn đến đúng và sai tôi chỉ muốn nói đến sự phù hợp! Đây là những trải nghiệm của riêng tôi nên có thể nó sẽ không phù hợp với ai đó. c5e987d0160a045801d0d820f73bf205

Sau hơn một năm bước ra khỏi “vùng an toàn” của mình tôi được học hỏi và phát triển rất nhiều. Cái tôi học được nhiều hơn cả đó không hẳn là nhìn vào người khác mà là nhìn vào chính mình! Trải nghiệm đó giúp tôi nhận biết và rút ra bài học dưới đây.

Hàng ngày chúng ta không khó lắm để có thể cười với một ai đó, nhưng đã bao giờ ta tự hỏi rằng mình mỉm cười với bản thân chưa?

Bạn của tôi! Bạn biết không trong vũ trụ này bạn đã là một kiệt tác hoàn hảo rồi! Rất hoàn hảo bạn ạ, dù cho cơ thể bạn đã mắc lỗi gì đi chăng nữa hãy yêu thương và đồng hành cùng cơ thể mình!

Tự trừng phạt chính mình là cách mà chúng ta hay làm với bản thân và ta nhầm tưởng rằng mình đang giữ kỷ luật bản thân! Tôi chỉ muốn nói rằng hãy yêu thương bản thân mình đúng cách. Sự nhầm tưởng này rất nguy hiểm cho chính bản thân chúng ta, vì sao lại như vậy?

Kỷ luật bản thân hoàn toàn khác với tự trừng phạt chính mình. Khi mà ta tự trừng phạt chính mình thì lúc đó ta đang dùng năng lượng của mình để hủy hoại bản thân thay vì dùng năng lượng đó để phục vụ cho thành công của mình. Hỏi rằng như thế thì làm sao ta còn năng lượng để tiếp tục chiến đấu nữa?

Trên mạch suy nghĩ đó tôi phân ra hai kiểu người tự đặt cho mình những rào cản với cuộc sống như sau:

  • Thứ nhất: Khó chịu với bất kỳ ai hay điều gì đến với họ  {12}
  • Thứ hai: Khó tính với chính bản thân mình nhưng muốn làm hài lòng bất kỳ ai! ?

Với kiểu người thứ nhất thì đây là một mẫu nạn nhân thực sự. Họ đau khổ với thời tiết, nóng giận với giao thông, không hài lòng với chính phủ và họ cũng không muốn nằm ngủ với chính mình.

“Thương người như thể thương thân” câu nói này các cụ ngày xưa đã dạy chúng ta. Chúng ta luôn ghi nhớ ấy vậy mà đã khi nào chúng ta yêu thương mình đúng cách chưa? Vâng thương người như thể thương thân, vậy mà thương mình không nổi thì thương được ai?

Cứ như vậy chúng ta hàng ngày không nhìn vào cái được của thất bại mà lại nhìn vào cái mất của nó rồi đau khổ vạ tự trách mình, mỗi khi như thế ta tự đay nghiến bản thân. Dần dần phần tiềm thức của chúng ta cứ dần công nhận những điều không tốt của chúng ta rồi hành động đúng như thế.

Mỗi khi chúng ta tự trừng phạt bản thân là chúng ta tự tiêu diệt sự tự tin của chúng ta, dần dần chúng ta trở thành một kẻ hèn nhát không dám quyết định bất kỳ điều gì bởi vì SỢ THẤT BẠI. Với mô thức hành động này khiến cho họ trở thành người THẤT BẠI ngay từ trong suy nghĩ!

Tôi muốn nói thế này, bạn của tôi hãy đồng hành với mình bớt tham lam bằng cách giảm bớt mục tiêu đi, làm từng bước nhỏ đến khi thành công. Nhớ ăn mừng mỗi khi mục tiêu nhỏ được hoàn thành chúng ta sẽ trở lên tự tin hơn nhiều, tích tiểu thành đại sự tự tin chiến thắng trong tâm trí đã chiếm tới 80% chiến thắng của bạn rồi!

Tôi rất yêu thích câu nói của Steve Job “Hãy luôn khát khao, hãy cứ dại khờ” khi chúng ta sẵn sàng đam mê và sẵn sàng dại khờ chúng ta sẽ có nhiều cơ hội đến với mình, hãy dám thất bại và mất mát. Đó luôn là hành trình của cuộc sống khi thất bại hoặc mất mát một thứ gì đó thì thật ra chúng ta nên ăn mừng bởi đó là cách cuộc sống nỗ lực dạy chúng ta một bài học nào đó!

Bạn của tôi, hãy yêu thương bản thân và giữ kỷ luật đúng cách nhé. Tuyệt đối không thể trở thành kẻ thù của chính mình. Hãy là người đầu tiên và trung thành với bản thân và với thành công của mình <3

Hãy comment ý kiến của bạn ở dưới nhé

Kết nối với tớ thông qua Facebook: fb.com/ngoctho.net nhé

Facebook Comments