Chọn trang

Năm 2004 tôi rời quê lên Hà Nội học, với một tư duy thuần nông và được nhà trường, cha mẹ, báo đài định hướng tôi chọn cho mình nghề CƠ KHÍ vì lúc đó tôi thích làm thợ và mong chờ sự ổn định.

Trong suốt quãng thời gian ở Hà nội học tập đó tôi lại tiếp tục học cùng và giao lưu với những người bạn có chung những tư tưởng về LÀM CÔNG ĂN LƯƠNG. Học trường công nghiệp ngành sửa chữa máy, chơi với những người bạn cùng học, môi trường đó tiếp tục đưa tôi đi trên con đường mà bạn biết rồi đấy, Học xong kiếm một công việc để làm, chẳng có định hướng gì đến việc phải tiến xa hơn, làm những việc mà bản thân muốn làm. Thay vào làm những việc mà bản thân mình muốn (hoặc nên) làm thì ta lại đi theo định hướng của người khác vạch ra.

Đầu năm 2014 mười năm sau khi đi trên con đường mà tưởng như ỔN ĐỊNH tôi thực sự rơi vào stress, suốt 2 tuần sáng đi làm, tối về lăn ra ngủ hôm sau lại tương tự như vậy, tôi loay hoay và tự hỏi “Sống như này có phải là sống?” Nếu chỉ sáng đi làm tối lại về nghỉ và mệt nhoài đó có phải là cuộc sống mà chúng ta sinh ra để làm như vậy?

“Khi bạn hỏi sẽ có câu trả lời” “Khi bạn tìm thì sẽ thấy” tôi đã tìm ra nhiều thứ nhưng tôi nghĩ rằng đây là thứ giá trị, rất giá trị tôi cần phải biết để có một cuộc đời đáng sống. Trong hình bạn thấy là KIM TỨ ĐỒ của Robert Kiyosaki (tác giả của rất nhiều tựa sách bán chạy trên thế giới) Ông chia ra trong xã hội của chúng ta có 4 nhóm người:

  1. Employee – Người làm thuê (Có một công việc)
  2.  Self-Employwed – Tự làm chủ (sở hữu một việc kinh doanh nhỏ)
  3. Business Owner – Chủ doanh nghiệp (Sở hữu cả 1 hoặc nhiều hệ thống kinh doanh)
  4. Investor – Nhà đầu tư (Sở hữu những gói đầu tư)

Sắp xếp theo thứ tự cấp bậc thì số 1 chiếm đa phần dân số, số 4 chiếm khoảng 5% dân số thế giới và nhóm người số 1 sở hữu khoảng 5% của cải vật chất trong xã hội. Đa phần bạn cũ của tôi an phận với vị trí số 1 (nhưng rất ít người trong số họ hài lòng với nó) Đa phần trong số họ sẽ ghét người giàu, mỗi lần gặp nhau những câu chuyện rất có thể là nói xấu sếp hoặc than nghèo kể khổ. Rất ít những câu chuyện nói về việc làm thế nào và phải làm gì để mình thoát khỏi tình trạng đó. “Ghét của nào trời trao của đó” là một mơ ước, thật buồn cười

“Sống trong đống cứt đủ lâu người ta sẽ không còn thấy nó thối nữa” là một câu nói tôi nghe được mà thấy nó rất thấm vào mình. Câu hỏi đặt ra là “Tôi nằm trong đống cứt nào đâu?” có thể không phải đống cứt nhưng cứ ở mãi một vị trí mà mình không thích thậm chí là chán ngấy nó thì cũng chẳng khác nào nằm im trong đống cứt cả. Hãy tìm cách để chui ra khỏi đó

Chuyển hóa là không dễ dàng, để thay đổi thì phải trải qua cả quá trình rất có thể phải trả giá bằng đau đớn, mồ hôi, nước mắt và cả sự cô đơn nữa. Môi trường mạnh hơn tư duy bạn buộc phải thay đổi môi trường sống cũng như môi trường làm việc. Bạn không thể nào ngoi ra khỏi đống cứt nếu cứ bơi mãi trong một cái hầm cầu (ở quê gọi là hố phân)
Cuối cùng thì chúng ta cũng chỉ có 1 cuộc đời để sống, hãy sống theo cách mà bạn mong muốn chứ không phải cách mà người khách muốn bạn sống. Đơn giản vậy thôi

Kim tứ đồ

Kim tứ đồ

HIỂU RÕ HƠN VỀ KIM TỨ ĐỒ:

___________________________
Để hiểu rõ hơn tại sao Kim Tứ Đồ nổi tiếng đến vậy, chúng ta cùng điểm qua 4 khái niệm về cách làm ra tiền của nó nhé. Bao gồm: Employee, Self Employed, Business, Investor

1. #Employee (Người làm công ăn lương)
Phương pháp này là bạn đi làm thuê cho người khác, xin việc tại các công ty hay nhà máy, công nhân viên chức. Hình thức này không tạo ra được nhiều tiền, bạn làm kỹ sư, giáo viên hay bác sĩ cao lắm thì cũng chỉ đến mức mà công ty hoặc nhà nước trả cho bạn chứ không thể trả hơn được nữa. Với cách này, nếu như muốn trở thành triệu phú $ thì quá là xa vời luôn, gần như khó mà thực hiện được trừ khi bạn là giám đốc hoặc chủ của cửa hàng đó.

2. #Self_Employed (Tự kinh doanh)
Vấn đề thứ 2 là bạn tự kinh doanh. Ví dụ bạn là bác sĩ nha khoa hay là chủ cửa hàng nail (làm móng) chẳng hạn. Nếu bạn cứ phải có mặt ở đó để làm việc mới tạo ra tiền được thì người ta gọi đấy là self employed, như bạn mình hiện tại đang tự kinh doanh mỹ phẩm Ohui Hàn Quốc có khách cần là đều phải tự đứng ra tư vấn hết mà nhiều khách toàn nửa đêm mới inbox. Kiếm được tiền cũng trầy da tróc vẩy lắm . Theo mình thấy thì cái tự kinh doanh này là cái hại nhất trong 4 phương pháp để tạo ra tiền này. Mình không bao giờ thích làm cái này tại vì khi mình làm cái này sẽ gặp rất nhiều trở ngại. Nhưng ngược lại mình cũng rất nể các bạn tự kinh doanh hơn những người sáng xách cặp đi chiều xách cặp về, đến tháng lĩnh tiền. Công ty có làm ăn được hay không thì cũng kệ mẹ nó, nó mà tèo thì đi tìm việc khác.
Người nghèo (Poor) chỉ nghĩ tới hai hình thức này là đi làm thuê cho người ta hoặc tự đi làm cho mình.

3. #Business_Owner (Chủ doanh nghiệp)
Hình thức này là người ta tạo ra công ăn việc làm, công ty, nhà máy để tạo ra tiền cho họ. Ví dụ Tập đoàn Microsoft của Bill Gates, các bạn có thể thấy đã từ lâu ông ấy không còn tham gia trực tiếp vào công ty mà chỉ toàn thấy ông đi khắp thế giới để làm từ thiện và thuyết giảng ở các trường Đại học lớn. Nhưng công ty của ông ấy vẫn tạo ra tiền trong lúc ông ấy không có mặt ở đấy, tại vì lúc xây dựng công ty ông ấy đã tạo ra cả một hệ thống để kiếm tiền. Dù ông ấy không có ở đấy thì nó vẫn còn tạo ra tiền được. Đó là điểm khác nhau giữa Business Owner và Self Employed.

4. #Investor (Nhà đầu tư)
Đây là mức làm ăn cao hơn cả Business, tại vì sao? Tại vì họ không mở công ty, nhà máy mà họ sẽ lấy số tiền họ có để tạo ra tiền, khiến mỗi một đô la họ có tạo ra thêm nhiều tiền nữa. Ví dụ đơn giản bạn có 1 triệu $ Mỹ bạn không cần làm gì mà chỉ đem gửi ngân hàng với lãi suất 5.7% 1 năm, vậy 1 tháng bạn có khoảng 100 triệu tiền lãi. Nếu mức sống của bạn chỉ hết có 2/3 chỗ lãi đó thì bạn có thể gửi tiếp vào ngân hàng và cứ năm này qua năm khác bạn không phải chỉ nhận riêng tiền lãi của 1 triệu $ nữa mà là lãi mẹ đẻ lãi con. Không thể tin được, thật là tuyệt vời.

Kết luận
Những người ở phía bên tay phải của Kim tứ đồ (Nhà đầu tư, chủ doanh nghiệp) là những người làm ăn giỏi nhất. Biết sử dụng tiền, thời gian, sức khoẻ và trí tuệ của người khác để làm ra tiền cho họ chứ họ không cần sử dụng công sức của họ. Người bên trái Kim tứ đồ thì họ chỉ biết tiêu tiền, xin việc làm công ăn lương hay tự mình làm việc cho mình. Hiện tại thì mình cũng đang mắc kẹt tại góc thứ nhất, nhưng may mắn là khi mình định chuyển qua góc thứ hai thì bắt đầu gặp trở ngại nên đã không thực hiện được.

Làm công ăn lương thì một ngày mình chỉ bỏ ra có 8 hay 10 tiếng ở công ty còn khi về nhà thì thời gian đó là của mình và có người trả lương cho mình, còn tự làm việc cho mình thì cho dù một ngày có bỏ ra 12 hay 16 tiếng khi về nhà bạn vẫn phải nghĩ về nó. Mình nhận ra cái góc thứ hai đấy nếu ta cứ lao vào như thiêu thân thì mau già, nhanh về với các cụ lắm. Ngoài ra mình còn làm thêm cho các công ty khác, điều đặc biệt là các công ty này dạy mình cách tạo ra hệ thống để tạo ra tiền cả trong khi ngủ. Vậy nên mình mới làm chứ còn làm công ăn lương thì Never và Đừng mong chờ :))

Lý do mà những người Nghèo đi xin việc làm, tự làm việc cho mình là họ muốn AN TOÀN, tiếng anh gọi là Security. Người ta muốn mỗi tháng có 5 triệu, 10 triệu hay 100 triệu chứ họ không muốn giống người Giàu. Người Giàu không muốn có sự an toàn mà họ muốn có sự TỰ DO ( Freedom) bởi vậy suy nghĩ kiếm tiền của họ khác hơn so với người Nghèo. Họ muốn tạo ra hệ thống để tạo ra tiền thụ động cho họ để họ dành thời gian cho gia đình, cho những thứ không mua được bằng tiền vì thứ gì mua được bằng tiền thì hãy còn quá rẻ.

Nếu bạn nào cũng đang làm công ăn lương  hay đang tự làm việc cho mình thì nên học thêm cách tạo ra hệ thống để tăng thêm thu nhập thụ động. Các bạn chỉ mất 3 đến 5 năm là có thể tạo ra hệ thống làm tiền cho bạn, nếu may mắn bạn gặp được người tốt giúp đỡ bạn thì thời gian sẽ ngắn hơn rất nhiều.

kim tu do

Chốt lại: Muốn giàu có, tự do thì đừng thích ổn định, phải mạo hiểm lên thôi 😉

Facebook Comments