Câu chuyện này tôi kể không phải là chuyện của tôi mà được nghe một bạn kể lại. tôi thực sự rút ra được một bài học tâm đắc, thật sự rất tâm đắc và mong muốn mọi người có thể đón nhận như tôi đã đón nhận.
Hy vọng có thể giúp được một ai đó có thể bước qua những Stress trong cuộc sống mà họ đang phải gánh chịu.
Chuyện rằng nhà ở quê một hôm tối mùa hè trời rất nóng, cả nhà đang ngồi quây quần bên bữa cơm. cây quạt máy không đủ mang lại mát cho hai bố mẹ và cô con gái chưa đầy ba tổi, bé gái ấy tên là Ô-zô. cả ngày tươi cười chạy nhảy mà không biết mệt, hàng xóm ai cũng yêu bé – cô bé hay cười và thân thiện.
Cả nhà đang ăn cơm tiếng quạt máy vẫn kêu rì rì bố, mẹ thì đang nói về công việc rồi gia đình. Ô-zô chẳng để ý nhiều ngồi tự ăn và lấy làm sung sướng khi ăn từng ngọn ra, miếng khoai. mỗi miếng bé nhai rất ngọt ngào giống như vua chúa đang thưởng thức sơn hào hải vị vậy. câu chuyện của người lớn vẫn diễn ra như thường có… “chúng ta cần cố gắng để cho con mình được sung túc hơn…”
Bỗng đâu mất điện đâu đó có tiếng thở dài “lại mất điện, đến khổ” người thù vội vàng đi tìm cây đèn dầu thắp lên. điều thú vị là từ lúc mất điện Ô-zô ngồi im có lẽ vì cô bé sợ. nhưng khi đèn dầu được thắp lên cô bé vỗ tay hân hoan và hát bài hát mừng sinh nhật!
Bạn nhận ra điều gì từ câu truyện trên? cá nhân tôi thì nhận thấy rằng. hãy để cho cuộc sống như vốn có của nó hãy ở tư thế người tận hưởng cuộc sống chứ không phải là chịu đựng cuộc sống. cuộc sống của chúng ta thì ngắn lắm yêu thương bản thân mình trước khi có thể yêu thương người khác. tôi không nói là bạn nên ích kỷ mà là cần giữ cho bản thân mình mạnh khỏe để có thể trao đi tình yêu cho người mình yêu thương nhé.
Facebook Comments